ĐƯA VONG LÊN CHÙA
Thứ nhất: Là để cho các cụ giác ngộ giáo lý và một lần nữa để các cụ thoát xác, các cụ càng thấm thía lạy Trời, lạy Phật con là sản phẩm của thiên nhiên và bây giờ con chết là con trở về với người mẹ thiên nhiên và con xin tái thế.
Thứ hai: Đưa vong lên chùa là mời lật trang nhân quả của cụ. Có công, cụ có quyền báo mà có tội mời cụ hãy giác ngộ theo đúng luật lý, luật Trời mới vong sám hối.
Thứ ba: Trên cơ sở nhân quả ấy cầu siêu thoát
Thứ tư: Con giác ngộ được, con xin quy vong cho mẹ con
Thứ năm: Sau pháp đàn này, con cầu cho gia đạo nhà con âm siêu, dương thái. Nếu vong nhà con cao công, lớn đức thì cái vận áo sám này sẽ biến thành màu hồng tang. Thế là cụ chết, xong con cháu ăn nên làm ra. Bởi vì con cháu có hiếu, cả nhà có đạo chăm sóc nuôi dưỡng cụ. Cụ đi mãn nguyện và người sống cũng mãn nguyện không phải ân hận điều gì. Lạy Phật cụ không có lỗi gì cả.
Cũng là cái chết, có nhà sau cái chết nếu vận áo sám biến thành hồng tang ăn nên làm ra. Cho nên phải hiểu nghĩa đưa vong lên chùa là như vậy, chứ không phải đưa vong lên chùa là gửi vong ở chùa và từ nay là mời cụ ở chùa.
Đưa vong lên chùa là từ nay cụ có một thẻ học sinh quy thì cụ có thể đến bất kỳ chùa nào, cụ có thể vào chùa Hương, cụ có thể lên Yên Tử… Linh hồn của cụ có thể bay đến bất kỳ chùa nào, cụ chỉ cần giơ ra là tôi đã có một cái thẻ sinh hoạt tâm linh thì mời hương linh tiểu già vào đây mà nghe thuyết pháp, mời tiểu già vào đây mà chứng đàn.
Cho nên việc này nó không rơi vào phú quý sinh lễ nghĩa, mà ở đây là lễ nó có nghĩa, còn sính lễ mới đồng nghĩa là mê. Như vậy chúng ta cần phải hiểu đạo cho nó tròn trịa. Và khi mình hiểu cái này thì mình lại mang ứng dụng vào mình, để từ nay trở đi nhờ cái mất của các cụ nhà mình mà mình nhìn xa hơn, mình trông rộng hơn, mình hiểu đạo hơn, để hàng ngày ứng xử trong hết thảy các mối quan hệ từ gia đình đến xã hội, đến thiên nhiên ta có thói quen đo đạo lý. Cái gì trái đạo lý ta phải dừng lại, phải điều chỉnh.
Để làm gì ? Để bao giờ mình chết, mình được về cõi sáng. Cho nên hành trang ấy xin không được, mua không cho mà phải tự tạo thông qua ứng xử.
Sinh không, tử lại bằng không, cho nên lúc đẻ ra, Trời bắt khóc, nhưng khi học đạo, thực hành đạo cao cả là khi chết cười. Ai cười là được điểm 10, còn sinh khóc mà tử lại khóc là không thuộc bài. Chẳng hạn giàu quá tiếc đời mà khóc là không thuộc bài. Giàu quá mà bây giờ cụ không nói được nhưng cái đầu của cụ còn tỉnh mà ở phòng ngoài các con đang tranh nhau tài sản, nó đang cãi nhau về của nải thì cụ chết trong tất tưởi không thanh thản.
Cho nên lúc sinh, lúc tử nó là một vòng tròn khép kín không đầu, cho nên cái này là trí tuệ chứ không phải là mê tín. Cái này giành cho những người thích nhìn xa trông rộng. Cái này giành cho những người tò mò và khám phá thiên nhiên.
Còn nói về lễ, có rất nhiều cấp độ để lễ
Cái lễ thứ nhất: Chẳng hạn, có những người tín tâm đi lễ, chẳng hạn có những người mong muốn đi lễ, chẳng hạn có những người sợ hãi đi lễ. Tất cả 3 loại người này đều xếp vào loại mê tín dị đoan phải cấm.
Còn cái lễ thứ hai chỉ có lòng tin Phật, Thánh còn chẳng hiểu gì nhưng con có lòng thành kính thì cái này tạm được.
Còn cái lễ thứ ba là cái lễ của những người có trí tuệ. Trí tuệ, giác ngộ là những giây khắc đi lễ chúng ta trở về với người mẹ thiên nhiên. Chẳng hạn anh tắm cho cụ, cụ là của anh chị nhưng anh chị trả cụ về với người mẹ thiên nhiên. Còn hoả táng cho mẹ con thì con xin từ pháp, con xin các ngài ban nước cam lồ tắm cho cụ để cụ mát mẻ.
Xong lúc con hạ huyệt để rước cụ về quê cha, đất tổ và cuối cùng trở về trong lòng đất mẹ.
Cho nên trong con người có 2 cơ thể, một cơ thể vật lý, anh có thể đốt lên nhưng có một cơ thể nữa là một cơ thể năng lượng sinh học. Cái mà chúng ta học từ cấp 2 nói rằng vật chất không tự mất đi chỉ chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác thì cái không mất đi chính là năng lượng. Hay nó chính là cơ thể thần kinh, hay cụ xưa gọi là linh hồn.
Cho nên chẳng hạn cụ chết ở bệnh viện mang cái áo từ bệnh viện vào nhà xong mình nói là ba hồn chín vía của mẹ xin mẹ ngự về nhà. Người ta nói 3 hồn chín vía là người ta đang làm tín hiệu người ta phát thông tin ngược chiều để thu cái năng lượng sinh học của cụ tan dã ở bệnh viện nhưng đây là nơi mẹ ở xin mẹ tụ về đây. Rồi đây lại là nơi hoả táng, xin mẹ về đây để chứng. Rồi đây là nơi mộ chí, con mang di cốt của người, xin mẹ quy phần nhập mộ. Quy là quy cái phần năng lượng, chứ không phải là quy các phần hưu hình. Cho nên ở Việt Nam chúng ta còn xương, còn tro, chứ còn rất nhiều nước họ mang họ nghiền nhỏ ra và trả luôn về với mẹ nước, vẫn cứ được. Nhiều nơi người ta rắc xuống biển, xuống sông, không có sai phạm quy luật của Trời, của đất. Cái thân tứ đại này người ta gọi là chuyển hoá.
Nguyễn Nhật Tâm thực hiện
(Bài viết được hoàn thành trên cơ sở tư liệu buổi đàm đạo với nhà văn hóa tâm linh Phan Oanh )